Của Để Dành

Sự hiện diện của mỗi người trong cuộc đời này là để hoàn thành cho bằng được một vài bài thi nào đó. Mình luôn tin vậy. Một hôm nọ, mình chợt giật mình, mỗi người không chỉ hoàn thiện bài học của riêng mình, mà còn đóng một vai trong bài học người khác nữa. Không có gì tồn tại độc lập, riêng lẻ và duy nhất. Tất cả đều sẵn những mắc xích chằng chịt, đan xen nhau một cách vi tế vượt lên trên cả sự hiểu biết, nhận thức và suy tư thường nhật của con người. Mình hay có những cảm nhận mạnh mẽ như vậy. Một câu hỏi triết học? Hay một suy nghĩ viễn vông thiếu thực tế? Tự hỏi vậy chứ cũng không cần tìm câu trả lời. Vì mình hiểu thêm rằng, mình lại còn là bài học của chính bản thân mình. Bài học, mà không học nổi, thì cứ học đi học lại quài quài cho đến khi nào vượt qua được thì thôi. Để còn lên lớp, và bước sang những bài học lớn hơn.

Hôm trước đọc xong cuốn Hành trình linh hồn, mình lại có thêm vài suy ngẫm hay hay. Mỗi linh hồn đến với thế giới này trong hình hài con người, thường có nhiều mục đích. Để học xong các bài học trần thế, về tốt và xấu, thiện và ác, vật chất và tinh thần, để hoàn thiện và trưởng thành về mặt linh hồn. Xã hội phân chia giai cấp, thứ bậc trên dưới trước sau bằng tuổi tác, tài sản, địa vị,… Còn sự trưởng thành về linh hồn, lại nằm ở một thước đo khác, hoàn toàn khác. Những linh hồn trẻ, thường có tần số rung động năng lượng thấp. Họ dễ bị hấp dẫn bởi các hoạt động, suy nghĩ, cảm xúc có tính bản năng, dễ vướng mắt trong sự hưởng thụ vật chất, nặng nề, thích thể hiện bản thân, khoe mẽ cái tôi,… Những linh hồn có sự trưởng thành thường có xu hướng tìm hiểu bản chất chính mình, phát khởi tâm linh, hướng tới những giá trị cốt lõi và nhân văn bên trong và lan tỏa đến người khác. Sau khi khép lại chu trình trên trái đất, tất cả đều quay trở về thế giới tâm linh để được đánh giá, hướng dẫn và tiếp tục các kiếp sống khác đến khi nào hoàn mỹ thì thôi.

Một góc nhìn thú vị về sự tồn tại và tái sinh. Tâm trí con người chỉ là một phần rạn vỡ rất nhỏ của linh hồn.

Chính vì cái bản thể nhỏ bé và chật hẹp, nên chính mình có khi tự mắc kẹt trong cái biết, cái thấy và tự trói buộc mình. Bản thân là người có cái tôi kiến thức, tìm hiểu, học hỏi khá lớn, một trong những bài học quan trọng mình đang cố gắng chính là unlearning. Để bắt đầu thắc mắc nhiều hơn, nhìn nhận, quán sát lại mọi thứ để biết cái gì phù hợp và lâu bền. Khi dần bỏ bớt đi những vỏ bọc mà xã hội vô hình gán lên hay tự mình tạo ra, mình càng trần trụi, mình lại càng tự do.

Có nhiều hành trình phải đi qua trong kiếp sống này, nhưng hành trình quan trọng nhất mà mình dần dần nhận ra lại chính là hành trình đi vào bên trong con người mình. Theo như người-anh-lớn của mình từng nói là, hành trình trở thành Mr.Right quan trọng hơn việc đi tìm những điều đúng đắn bên ngoài. Và đừng bao giờ dại dột chiến đấu với bóng tối, hãy tự mình thắp lên ánh sáng. Mỗi ngày mỗi ngày, từng chút từng chút một, mình thực hành nuôi dưỡng và chế tác những nguồn năng lượng tích cực, bình an. Tất cả những điều đó không mất đi đâu cả, mà đi vào bên trong mình, thành “của để dành”. Càng ý thức rõ, mình càng tập trung vào những gì thật sự có ý nghĩa và cốt lõi. Sắp xếp lại các thứ tự ưu tiên, tinh giản suy nghĩ và lối sống, điềm tĩnh và bình thản hơn nhiều.

Mình lại tiếp tục tin rằng, những điều tuyệt đẹp trên cuộc đời này không bỗng nhiên xuất hiện.

Nó được trui rèn và tôi luyện.

CUONG TRAN

Ocha-Tokyo, 05.10.2020

Thanks to Lucas Myers for photo on Unsplash.

Posted by

Chào bạn, mình là Cường. Đây là nơi mình tự do lưu giữ vài hành trình trong cuộc sống. Hy vọng bạn cùng chia sẻ, và tìm được cái gì hay ho, bạn nha.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *