Hãy ngồi yên trong đêm,
Khi ngoài kia gió động,
Khi lòng thôi dậy sóng,
Mà chỉ còn lặng thinh.
Hãy ngồi yên âm thầm,
Nghe tiếng thì thầm cũ,
Những yêu thương từng đủ,
Nay vỡ vụn như sương.
Hãy ngồi yên bên đường,
Để đời trôi qua đó,
Những vết đau vừa rõ,
Cũng sẽ mờ dần thôi.
Hãy ngồi yên cho vơi,
Nỗi buồn không tên gọi,
Chẳng cần lời xin lỗi,
Chẳng cần ai nhớ quên.
Hãy ngồi yên bên đèn,
Nghe thời gian rơi xuống,
Nghe trái tim chầm chậm,
Hòa nhịp với hư vô.
Hãy ngồi yên đợi chờ,
Cho bình minh trở lại,
Đời dù qua ngang trái,
Sẽ vẫn còn ngày xanh.
Hãy ngồi yên cho lành,
Những vết thương chưa khép,
Giữa bao điều mỏi mệt,
Tự khâu lấy tháng năm.
Hãy ngồi yên âm thầm,
Nghe gió về trên tóc,
Nghe lòng buông từng nhịp,
Chạm vào chút yên vui.
Hãy ngồi yên, đừng rời,
Đừng kiếm tìm lời đáp,
Chỉ cần tim không tắt,
Là còn thấy ngày mai.
Hãy ngồi yên, miệt mài,
Trong những ngày bão nổi,
Khi cuộc đời trống trãi,
Cũng tự mình an yên.
Sài Gòn, 09.01.2024
những ngày chăm mẹ