Cơn đau đầu gối

Sáng nay vô ý làm rớt cái chén, trong lúc phản xạ chụp lại thì cái đầu gối va một cái thiệt mạnh vào cạnh bàn. Đau điếng. Cơn đau dữ dội làm mình phải ngồi xuống một hồi lâu. Vừa xuýt xoa chống chọi với cơn đau vật lí, vừa kiểm tra cái đầu gối thế nào, vừa thấy may mắn vì chưa gãy xương, vừa hít thở và quan sát những luồng suy nghĩ chạy xẹt ngang trong đầu. Thấy giật mình.

Đôi lúc có những cái giật mình nhắc nhở rằng mình vẫn còn khoẻ. Đầu óc vẫn còn minh mẫn. Tay chân vẫn còn lành lặn. Mọi cơ quan còn vận hành tốt, không bệnh tật. Hơi thở vẫn còn đều đặn vào ra. Cảm thấy biết ơn những điều bình thường này quá. Không có cơ thể này, chắc chắn rằng mình không thể tiếp xúc cuộc sống, không thể làm những điều muốn làm, và không thể hoàn thành được vài bài học nào đó trong chặng đường này.

Nhớ lại vài lần cơ thể vật lí này bị đau, cả trạng thái tinh thần, tâm trí cũng bị rối loạn theo.

Một lần sốt xuất huyết sốt miên man vật vờ, tỉnh tỉnh mê mê, xém mất mạng nếu đêm đó không may mắn được đưa vào bệnh viện kịp thời.

Một lần quẹt chân vô cái cạnh sắt của ống bô xe, đứt một đường sâu hoắm không cầm máu được, chạy vô bệnh viện khâu mấy mũi, rồi cà lết cà nhắc cả tháng.

Một lần bị xe phía sau máng khi đang chạy ngoài đường, bất tỉnh không biết gì cho đến khi nhận thức được thì đang nằm trên vỉa hè. Lần đó xuất huyết kết mạc, xây xát mặt mày, xương ổ mắt bị rạn nứt mà chưa gãy.

Đôi khi những điều thiệt nhỏ cũng đủ để gây ra những ảnh hưởng khó chịu vô cùng. Một lần đi làm bị nước bắn vào mắt, cả tuần sau đó bị viêm kết mạc khó chịu vô cùng, phải đến bệnh viện khám và mua thuốc về nhỏ mới hết.

Một lần tắm nước vào lỗ tai, chắc ứ đọng với cục ráy tai rồi bịt kín màng nhĩ luôn. Thế là chỉ còn nghe được một bên, bên còn lại thì cứ ù ù cả ngày muốn stress. Lúc bác sĩ gắp cục ráy tay đó ra, một cảm giác thông thoáng ập đến, vui sướng khôn xiết khi được nghe bình thường trở lại.

Một lần đi quá nhiều, mang giày chật nên ngón chân nổi lên cục chai đau âm ỉ cả mấy tháng. Hết rồi mới thấy cảm giác đi đứng được bình thường thoải mái đến chừng nào.

Rồi vài lần nấu ăn hoặc đi điều trị bệnh nhân bị dao cắt hay kim đâm vào tay, đau nhức cả 1,2 ngày mới khỏi. Càng trân trọng sự lành lặn bình thường.

Nhiều lần buổi sáng thức dậy, trước khi lết ra khỏi được khỏi giường, ngồi lại một chút cảm thấy biết ơn vì hôm nay vẫn còn thức dậy, biết ơn vì cái gối êm chăn ấm nệm êm, biết ơn vì cảm giác còn có khả năng biết ơn. Sự tồn tại của mình là tổng hoà của vô vàn tỉ ti những điều hữu hình cả vô hình. Sự bình thường trước hết đã là một sự kì diệu lớn quá chừng.

Tối nay ngồi thiền, cảm thấy thật yên, trong cái tĩnh lặng. Rồi nghe tiếng thở của cái thân này, mỏng manh nhưng đầy sống động. Một cảm giác rộng thênh thang nào đó như mở ra bên trong. Rộng nhưng đủ đầy, ấm áp. Chỉ cần mình còn sống, còn thở đã là một điều kì diệu quá rồi.

Bây giờ thì đi chăm chút cho cái đầu gối một chút. Mau hết đau nha mại!

CUONG TRAN

Odaiba-Tokyo, 16.02.2021

Posted by

Chào bạn, mình là Cường. Đây là nơi mình tự do lưu giữ vài hành trình trong cuộc sống. Hy vọng bạn cùng chia sẻ, và tìm được cái gì hay ho, bạn nha.

2 thoughts on “Cơn đau đầu gối

  1. Đời người ai chẳng vài lần “đau”, vết thương nào cũng lành theo thời gian nhưng ta sẽ đứng dậy và khoẻ hơn. Mau lành nha C 🙂

    1. Cảm ơn V. Vết thương vật lí thì lành theo thời gian, còn vết thương tâm lí thì có thể quên đi theo thời gian chứ chưa chắc lành đâu nha :))

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *